Tiểu sử Mao Thuẫn

Mao Thuẫn sinh ngày 4 tháng 7 năm 1896 tại Mã trấn, huyện Đồng Hương, thành phố Gia Hưng, tỉnh Chiết Giang. Ông có nguyên danh Thẩm Đức Hồng (沈德鴻), tự Nhạn Băng (雁冰), bút danh Mao Thuẫn (茅盾), Huyền Châu (玄珠), Phương Bích (方璧), Chỉ Kính (止敬), Bồ Lao (蒲牢), Hình Thiên (形天)[1]. Cha ông - Thẩm Vĩnh Tích - là một người sớm giác ngộ ý thức duy tân; còn mẹ ông - Trần Ái Châu - là người thầy đầu tiên của ông, không may bà đã mất sớm khi ông còn nhỏ[2].

Năm 1921, Mao Thuẫn gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc. Nhưng vào năm 1927, trong một cuộc bố ráp đẫm máu của Tưởng Giới Thạch, Mao Thuẫn được cho là đã đem theo hàng chục ngàn USD quỹ đảng để bôn tẩu sang Nhật Bản[3]. Tại nước này, ông xuất bản cuốn tiểu thuyết đầu tiên trong sự nghiệp văn bút của mình. Tháng 10 năm 1949, nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa thành lập, Mao Thuẫn được cử vào chức Bộ trưởng Văn hóa, đồng thời làm Phó chủ tịch Hiệp hội Tác gia Trung Quốc.